Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

“Sự ra đi của nhạc sĩ Phạm Duy là một mất mát quá lớn”


Đức Tuấn

M

Mọi người đau buồn trước sự ra đi của Phạm Duy và cho rằng đó sẽ là một mất mát lớn của nền âm nhạc, tuy nhiên đối với Đức Tuấn, sự mất mát đó còn lớn hơn rất nhiều bởi tôi coi như đã mất đi một người ông, một người trong gia đình.

Tôi có may mắn được song hành và làm việc cùng Phạm Duy từ những ngày ông mới về Việt Nam. Tôi từng được đến thăm ông khi ngôi nhà ở Lê Đại Hành còn chưa sửa xong, cảm nhận được sự háo hức trong lời khoe "đây là nhà bác". Cùng được ăn, ngủ, song hành cùng ông trong những đêm nhạc Phạm Duy là những kỷ niệm mà tôi không bao giờ quên.

Tất nhiên, sự ra đi của Phạm Duy để lại nhiều mất mát, tôi cũng rất đau lòng và hơn ai hết không muốn ngày này xảy ra sớm đến vậy. Những người ở bên cạnh bác thời gian gần đây đều thấy bác đã quá yếu rồi. Sự ra đi của bác là một mất mát về con người nhưng tôi nghĩ điều này sẽ cho người ta thấy thêm giá trị trong âm nhạc của Phạm Duy, dù thời gian gần đây, âm nhạc của ông đã được ghi nhận.

Ngoài sự nuối tiếc về sự ra đi của ông nhưng tôi còn nuối tiếc vì chưa kịp khoe với ông album mà tôi đang thực hiện tại Đức. Tôi cũng đã khoe với ông rằng giao thừa này tôi sẽ hát nhạc của ông và hứa rằng sẽ làm ông hài lòng. Thế nhưng đã không kịp nữa. Sự mất mát này là quá lớn và tôi rất đau lòng…

Mỹ Tâm

Tôi đã b

Tôi đã bị sốc khi biết tin sau chuyến bay từ Hà Nội về. Tuy tôi không hát nhạc của bác Phạm Duy nhiều nhưng ngay từ khi mới bước chân vào con đường ca hát, bác đã là một thần tượng lớn trong lòng tôi. Thi thoảng tôi được gặp bác, được cúi chào và được bác nhận ra mình, lúc đó tôi vui lắm. Nhưng giờ thì bác đi rồi…

Mới chiều nay thôi tôi mới nói với một người bạn, khi nghe tin bác Phạm Duy mất, rằng đời người ta đôi khi thấy trước mắt cứ tưởng vẫn ở đó nhưng rồi không biết mất khi nào. Cuộc đời đôi khi thật bấp bênh. Thật đau lòng cho gia đình khi con trai bác mới mất cách đây chưa lâu và giờ là sự ra đi quá lớn này. Tâm muốn nhờ Dân trí chuyển lời chia buồn sâu sắc của mình tới gia đình, người thân và những người yêu mến nhạc của bác Phạm Duy.

Ánh Tuyết

 

Tôi đã b

Khi nghe tin ông mất, tôi như rụng rời chân tay. Bởi hơn ai hết, tuổi thơ của tôi đã gắn liền với nhạc Phạm Duy, tôi lớn lên, đam mê từng giai điệu trong âm nhạc của ông từ nhỏ là bởi những người anh của tôi rất đam mê nhạc của ông và mỗi khi họ tập đàn, họ đều yêu cầu tôi hát theo. Âm nhạc của Phạm Duy đã ngấm vào máu tôi từ đó.

Thời gian gần đây tôi rất hay gặp Phạm Duy bởi tôi đang có dự án làm album nhạc của ông, điều đó làm ông rất vui. Còn tôi, nhờ những lần trao đổi với ông, tôi hiểu ông nhiều hơn và nhờ đó cũng học hỏi được nhiều điều. Chính vì hay được gặp ông gần đây nên khi nghe tin ông mất tôi không thể nào tin được, bởi ông đã già yếu nhưng vẫn còn khoẻ lắm, giọng ông vẫn hào sảng lắm.

Ông mất đi tôi hối hận lắm, bởi tôi đang cố gắng làm một album nhạc của ông trước khi ông mất, tôi không muốn như Trịnh Công Sơn, người đã đi rồi thì mình mới bắt đầu làm nhạc. Tiếc là dự án này chỉ mới đi nửa chặng đường thì ông đã mất.

Trong toàn b

Trong toàn bộ sự nghiệp âm nhạc của mình, tôi chỉ hát một bài của ông là bài Ngày trở về trong chương trình Duyên dáng Việt Nam, tuy tôi không hiểu hết được ý nghĩa của bài hát nhưng quả thực bài hát đã lay động lòng người. Tôi nghĩ, đó là một cơ duyên của tôi đối vời người nhạc sĩ tài hoa này.

Ấn tượng mà tôi nhớ mãi về ông có lẽ là hình ảnh một người nhạc sĩ già, ngồi trên ghế và lắng nghe những ca sĩ con cháu hát trên sân khấu, thậm chí còn lẩm nhẩm hát theo, cảm giác đó rất khó tả cứ như người ông đang rất viên mãn lắng nghe con cháy vậy. Con trai ông mới ra đi chưa lâu và giờ ông lại ra đi, tôi chỉ muốn như một người con cháu, gửi lời tri ân và chia buồn sâu sắc nhất tới ông. Mong ông yên nghỉ…

Theo Dân Trí



0 nhận xét:

Đăng nhận xét